Thứ Năm – Tuần 33 – TN1 – Năm lẻ
Bài đọc: I Mac 2:15-29; Lk 19:41-44.
1/ Bài đọc I: 15 Các viên chức của
vua An-ti-ô-khô, những người có nhiệm vụ cưỡng bức người Do-thái chối đạo, đã tới
thành Mô-đin để tế thần.
16 Nhiều người Ít-ra-en đã đến theo chúng.
Nhưng ông Mát-tít-gia và các con thì họp lại thành nhóm riêng.
17 Các viên chức của vua lên tiếng nói với ông Mát-tít-gia rằng : “Ông là thủ lãnh, là người có danh giá, là bậc vị vọng trong thành này, lại được con cái và anh em ủng hộ.
18 Vậy xin mời ông tiến lên làm người đầu tiên thi hành chỉ dụ của đức vua, giống như tất cả các dân tộc, các người Giu-đa và những người còn ở lại Giê-ru-sa-lem đã làm. Rồi ông và các con sẽ được kể vào số bạn hữu đức vua, sẽ được danh giá, được nhiều vàng bạc và bổng lộc.”19 Ông Mát-tít-gia lớn tiếng đáp lại : “Cho
dù tất cả các dân tộc trong vương quốc của vua có nghe lời vua và ai cũng chối
bỏ việc thờ phượng của cha ông mình và tuân theo lệnh vua, 20 thì
tôi, các con tôi và anh em tôi, chúng tôi vẫn trung thành với Giao Ước của cha
ông chúng tôi.
21 Không đời nào chúng tôi bỏ Lề Luật và các
tập tục!
22 Chúng tôi sẽ không tuân theo lệnh vua mà
bỏ việc thờ phượng của chúng tôi để xiêu bên phải, vẹo bên trái.”
23 Ông vừa dứt lời thì có một người Do-thái
công khai tiến ra tế thần trên bàn thờ ở Mô-đin theo như chỉ dụ của vua.
24 Trước cảnh tượng đó, ông Mát-tít-gia bừng
lửa nhiệt thành, ruột gan ông sôi sục, lòng đạo đức khiến ông nổi giận đùng
đùng: ông nhào tới hạ sát hắn ngay tại bàn thờ.
25 Ông cũng giết luôn viên chức của vua có
nhiệm vụ cưỡng bức người Do-thái tế thần. Rồi ông phá đổ bàn thờ.
26 Ông bừng lửa nhiệt thành đối với Lề Luật
giống như ông Pin-khát trong vụ Dim-ri, con của Xa-lu.
27 Rồi ông Mát-tít-gia rảo khắp thành và hô
lớn tiếng: “Ai nhiệt thành với Lề Luật và tuân giữ Giao Ước, hãy theo tôi!”
28 Sau đó, ông và các con trốn lên núi, bỏ lại
trong thành tất cả tài sản.
29 Bấy giờ, nhiều người Do-thái muốn sống
công minh chính trực đã xuống hoang địa và lập cư tại đó.
2/ Phúc Âm: 41 Khi đến gần
Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương 42 mà
nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho
ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được.
43 Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp
luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề.
44 Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở
giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận
biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.”
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Niềm tin vững mạnh sẽ không bị
lung lay bởi cám dỗ của thế gian.
Rất nhiều người trong thế giới hôm nay chủ trương tương đối
hóa sự thật. Đối với họ, không có sự thật nào tuyệt đối, ngay cả niềm tin vào
Thiên Chúa. Vì thế, khi nào hoàn cảnh thuận tiện cho việc giữ đạo thì giữ; khi
nào hoàn cảnh không thuận tiện, chắc Chúa cũng thông cảm! Một thái độ tin tưởng
như thế sẽ từ từ đưa đến chỗ bỏ đạo ngay khi cơn bách hại tới. Ngược lại cũng
có những người không bao giờ tương đối hóa niềm tin và sự thật. Họ chỉ thờ một
Chúa và sẵn sàng sống chết cho sự thật.
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta những mẫu người sẵn lòng hy
sinh chết cho sự thật, dẫu phải đương đầu với biết bao gian nan khốn khó. Trong
Bài Đọc I, tác giả Sách Maccabees tiếp tục trình bày một mẫu gương anh hùng
trong việc giữ đạo là ông Mattathias và bảy người con của ông. Vì lòng nhiệt
thành bảo vệ niềm tin, ông đã không nao núng trước cám dỗ ban quyền hành chức
tước của viên quan chức; ông giết người phản bội Thiên Chúa ngay trước bàn thờ,
và tập họp nhóm người sống chết cho Thiên Chúa đưa vào sống trong sa mạc để
sinh sống. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu biết rõ những khốn khổ sẽ xảy ra cho dân
thành Jerusalem, vì họ không nhận ra Ngài đến đem bình an thật sự cho họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Tôi, các con tôi và anh em tôi, chúng
tôi vẫn trung thành với Giao Ước.
1.1/ Thái độ của ông Mattathias trước cám dỗ của thế gian:
Tác giả tường thuật: “Các viên chức của vua Antiochus, những người có nhiệm vụ
cưỡng bức người Do-thái chối đạo, đã tới thành Modein để tế thần. Nhiều người
Israel đã đến theo chúng. Nhưng ông Mattathias và các con thì họp lại thành
nhóm riêng.” Ông Mattathias và các con phải đương đầu với những áp lực sau:
(1) Phần đông con cái Israel đã bỏ đạo và tế thần: Người
không có niềm tin vững chắc sẽ dễ dàng bị hốt hoảng khi thấy phần đông dân
chúng bỏ đạo. Họ sẽ nghi ngờ những gì mình tin không biết có thật hay không. Điều
này đã không xảy ra cho người có một niềm tin vững vàng như ông tuyên xưng:
“Cho dù tất cả các dân tộc trong vương quốc của vua có nghe lời vua và ai cũng
chối bỏ việc thờ phượng của cha ông mình và tuân theo lệnh vua, thì tôi, các
con tôi và anh em tôi, chúng tôi vẫn trung thành với Giao Ước của cha ông chúng
tôi. Không đời nào chúng tôi bỏ Lề Luật và các tập tục! Chúng tôi sẽ không tuân
theo lệnh vua mà bỏ việc thờ phượng của chúng tôi để xiêu bên phải, vẹo bên
trái.”
(2) Cám dỗ về uy quyền, chức tước, và bổng lộc: Đây là cám dỗ
dễ làm cho những người ham mê những lôi cuốn của thế gian rơi vào. Các viên chức
của vua lên tiếng nói với ông Mattathias: “Ông là thủ lãnh, là người có danh
giá, là bậc vị vọng trong thành này, lại được con cái và anh em ủng hộ. Vậy xin
mời ông tiến lên làm người đầu tiên thi hành chỉ dụ của đức vua, giống như tất
cả các dân tộc, các người Judah và những người còn ở lại Jerusalem đã làm. Rồi
ông và các con sẽ được kể vào số bạn hữu đức vua, sẽ được danh giá, được nhiều
vàng bạc và bổng lộc.” Nhưng được lợi cả thế gian mà phải mất linh hồn, hỏi được
lợi ích gì?
(3) Có thể phải hy sinh mạng sống: Cám dỗ này được coi là
nguy hiểm nhất vì nó đe dọa bản năng sinh tồn của con người. Một người chỉ có
thể vượt qua cám dỗ này, nếu anh tin lời của Chúa Giêsu hay bà mẹ của các con
nhà Maccabees là Thiên Chúa sẽ trả lại mạng sống cho con người cùng với vinh
quang đời đời, cộng với tình yêu anh dành cho Thiên Chúa và Đức Kitô.
1.2/ Phản ứng nhiệt thành của ông Mattathias: Ông vừa dứt lời
thì có một người Do-thái công khai tiến ra tế thần trên bàn thờ ở Modein theo
như chỉ dụ của vua. Trước cảnh tượng đó, ông Mattathias bừng lửa nhiệt thành,
ruột gan ông sôi sục, lòng đạo đức khiến ông nổi giận đùng đùng: ông nhào tới hạ
sát hắn ngay tại bàn thờ. Ông cũng giết luôn viên chức của vua có nhiệm vụ cưỡng
bức người Do-thái tế thần. Rồi ông phá đổ bàn thờ. Rồi ông Mattathias rảo khắp
thành và hô lớn tiếng: “Ai nhiệt thành với Lề Luật và tuân giữ Giao Ước, hãy
theo tôi!” Sau đó, ông và các con trốn lên núi, bỏ lại trong thành tất cả tài sản.
Bấy giờ, nhiều người Do-thái muốn sống công minh chính trực đã xuống hoang địa
và lập cư tại đó.
Chúng ta đừng vội kết án hành động của ông, vì chính Chúa
Giêsu cũng lấy roi đánh đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ. Ngài không
thể cầm lòng khi thấy con người làm nhơ bẩn Nhà Cha của Ngài. Hơn nữa, Luật cho
phép con người phải tự vệ khi người khác muốn giết mình. Ông Mattathias và các
con sẽ bị vua Antiochus giết nếu không chịu tế thần như vua muốn.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu khóc thương Thành Jerusalem.
2.1/ Chúa Giêsu khóc: Mang thân xác con người, Chúa Giêsu có
đầy đủ cảm xúc như một con người. Tin Mừng đã tường thuật 2 lần Chúa khóc:
(1) Vì thương Thành Jerusalem như trình thuật hôm nay (Lk
19:41). Trong Cuộc Thương Khó, chặng thứ 8 của 14 Đàng Thánh Giá, Chúa Giêsu đứng
lại yên ủi dân Thành Jerusalem vì họ khóc thương Ngài. Chúa Giêsu yên ủi họ: “Đừng
khóc thương Ta, nhưng hãy khóc thương các ngươi và con cháu của các ngươi” (Lk
23:28). Chúa Giêsu biết rõ mục đích tại sao Ngài chịu đau khổ, nhưng dân Thành
không biết. Điều có lẽ Chúa muốn nhấn mạnh cho họ biết ở đây là họ hãy khóc
thương cho chính họ và cho con cháu của họ; vì tội lỗi của họ và con cháu mà
Chúa đã phải gánh lấy Cuộc Thương Khó mà Ngài đang chịu.
(2) Vì tiếc thương Lazarô (Jn 11:35)? Nhiều người tin Chúa
khóc vì thương Lazarô không còn sống nữa; nhưng suy nghĩ này cần được xét lại
vì không có căn bản vững chắc. Có lẽ việc ông đừng trở lại thế gian có lẽ hạnh
phúc cho ông hơn vì ít lâu nữa ông sẽ cùng được chung phần vinh quang với Chúa,
và kẻ thù không có lý do để giết Chúa Giêsu. Ngài khóc là vì thấy sự chết gây
đau khổ cho con người. Ngài muốn Mary và mọi người hiểu: “Ai sống và tin vào
Ngài, sẽ không chết bao giờ” (Jn 11:25). Nếu ai cũng hiểu như thế, cái chết sẽ
là một niềm vui.
2.2/ Hai lý do tại sao Chúa khóc:
(1) Vì dân Thành Jerusalem không nhận ra Chúa: Lưng chừng Đồi
Olive, ngày nay có một nguyện đường gọi là Nguyện Đường Chúa Khóc. Truyền thống
tin chính tại đây, Chúa Giêsu đã nhìn thấy tòan bộ Đền Thánh Jerusalem và sự
huy hòang của nó, và Ngài đã khóc vì thương dân Thành. Lý do Ngài khóc vì tội
nghiệp họ đã không nhận ra Đấng đem bình an: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng
nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che
khuất mắt ngươi không thấy được.” Nguyên ngữ Jerusalem ghép bởi 2 chữ: động từ yrw,
có nghĩa là “thiết lập,” và danh từ salem, có nghĩa là “bình an.”
Chúa Giêsu là Đấng từ Trời xuống thiết lập bình an và chính Ngài đang ở giữa họ;
nhưng họ đã không nhận ra Ngài.
(2) Vì Thành sẽ bị phá hủy tan tành: “Thật vậy, sẽ tới những
ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè
bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá
nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.” Lời
tiên tri này ứng nghiệm năm 70 AD, khi quân đội Rôma đem quân vây hãm và phá hủy
bình địa Đền Thờ và Thành. Cho tới ngày nay Đền Thờ vẫn chưa được xây lại và vết
tích của hoang tàn đổ nát vẫn còn cho các du khách viếng Jerusalem.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta hãy có lập trường rõ rệt trong cuộc sống: Phải
kính mến và thờ phượng Thiên Chúa trên hết mọi sự; không làm tôi hai chủ cho dẫu
phải hy sinh tất cả để trung thành với Ngài.
– Con người khóc vì tiếc và vì thương. Cái khóc của con người
có thể sai vì lý do tiếc hay thương có thể sai. Cái khóc của Chúa Giêsu luôn
luôn đúng vì lý do tại sao Ngài khóc là sự thật. Chúng ta cần tìm hiểu rõ lý do
tại sao mình khóc hay thương tiếc.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét