Thứ Bảy – Tuần II – MC
Bài đọc: Mic 7:14-15, 18-20; Lk 15:1-3, 11-32.
1/ Bài đọc I: 14 (Lạy Đức Chúa,) xin Ngài dùng gậy chăn dắt dân là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái. Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Ba-san và Ga-la-át như những ngày thuở xa xưa. 15 Như thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công. 18 Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài? Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa, 19 Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân.
Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển. 20 Ngài sẽ bày tỏ lòng thành tín cho Gia-cóp, và tình thương cho Áp-ra-ham, như đã thề với tổ phụ chúng con từ thuở trước.2/ Phúc Âm: 1 Các người thu thuế
và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.
2 Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn
xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức
Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này: “Một người kia có hai con trai.
12 Người con thứ nói với cha rằng: “Thưa
cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng. Và người cha đã chia của cải cho
hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi
trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.
14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại
xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng
thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng;
người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy
đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy
giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được
cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói!
18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa
với người: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng
còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.
20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng
cha. 21 Bấy giờ người con nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc
tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. ..
22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng:
“Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân
cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở
tiệc ăn mừng!
24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã
mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu ăn mừng.
25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài
đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền
gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.
27 Người ấy trả lời: “Em cậu đã về, và cha cậu
đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ. 28 Người
anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ.
29 Cậu trả lời cha: “Cha coi, đã bao nhiêu
năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha
cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn
thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở
về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng! 31 “Nhưng người cha
nói với anh ta: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều
là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ,
vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình thương tha thứ của Thiên Chúa
Khi chúng ta nghe Chúa Giêsu đòi hỏi phải yêu thương kẻ thù
và cầu nguyện cho những người đã xúc phạm đến chúng ta; nhiều người đã lắc đầu
và chép miệng than: Khó quá! Làm sao thực hiện nổi? Chắc chắn Thiên Chúa không
đòi con người làm những gì quá sức mình. Để giúp con người làm được điều này,
Thiên Chúa ban ơn thánh và mời gọi con người nhìn lại mối liên hệ của họ với
Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay giúp con người nhận ra tình thương tha
thứ của Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi của con người đã xúc phạm đến Ngài. Trong
Bài Đọc I, Tiên-tri Micah xin Thiên Chúa nối lại mối liên hệ của Ngài với
Israel sau Thời Lưu Đày. Điều này chỉ Thiên Chúa mới có thể làm được, vì mọi
con dân Israel đã xúc phạm đến Ngài. Để thực hiện điều đó, Thiên Chúa phải chà
đạp tội lỗi dưới chân hay quăng chúng xuống đáy biển. Trong Phúc Âm, Thánh-sử
Luca viết lại cho chúng ta một câu truyện tuyệt vời về tình thương tha thứ của
Thiên Chúa. Ngài sẵn sàng tha thứ vô điều kiện và phục hồi quyền làm con, khi một
người ăn năn trở lại.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa nhân từ.
1.1/ Xin Thiên Chúa tiếp tục chăn dắt dân: Những gì Tiên-tri
Micah viết trong chương cuối hôm nay giả sử Thời Lưu Đày đã qua, và Thiên Chúa
đã có kế họach cho dân Do-Thái trở về để tái thiết Đền Thờ và xây dựng lại quê
hương. Tiên-tri ước mơ Thiên Chúa sẽ nối lại tình cha con, như khi họ mới từ
Ai-cập vào Đất Hứa: “Lạy Đức Chúa, xin Ngài dùng gậy để chăn dắt dân là đàn
chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái.
Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Bashan và Galaat như những ngày thuở xa xưa. Như thời
Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công.”
1.2/ Thiên Chúa không chấp tội của con người: Tiên-tri ý thức
sâu xa các tội của dân đã xúc phạm đến Thiên Chúa, và tình thương như trời biển
của Ngài dành cho dân. Họ xứng đáng lãnh nhận mọi hình phạt và ngay cả cái chết;
nhưng họ còn sống và còn được trở về quê hương là hòan tòan do lòng nhân từ của
Thiên Chúa. Tiên-tri Micah tự hỏi: “Thần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu
đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài? Người
không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa, Người sẽ lại thương xót
chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người
ném xuống đáy biển.”
2/ Phúc Âm: Người Cha nhân hậu
2.1/ Người tội lỗi cần tình thương của Thiên Chúa: Các người
thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. Những
người Pharisees và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội
lỗi và ăn uống với chúng.” Chúa Giêsu đưa ra 3 dụ ngôn để giúp họ nhận ra tình
thương Thiên Chúa, và dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” tuyệt vời hơn cả, vì nó bao
hàm tất cả các tiến trình phạm tội, xám hối, trở về, và tình thương tha thứ.
(1) Tội lỗi và tự do: Tội lỗi xảy ra khi con người lạm dụng
quyền tự do của mình. Thiên Chúa ban cho con người quyền tự do chọn lựa, và
Ngài tôn trọng quyền tự do của con người. Dĩ nhiên Ngài có thể bắt con người
làm theo ý Ngài, nhưng làm như thế là mâu thuẫn với chính Ngài, và con người
cũng không thỏai mái khi bị bắt làm như thế. Người con thứ cho chúng ta nhìn thấy
cách xử dụng tự do không đúng của con người. Người cha để cho con hòan tòan tự
do, mặc dù ông rất đau khổ trong lòng, vì ông biết có thể đây là lần cuối được
nhìn thấy con.
(2) Tội lỗi và hình phạt: Tự do chọn lựa là phải lãnh nhận hậu
quả mang lại. Người biết dùng tự do là người biết cân nhắc kỹ các hậu quả sẽ
mang lại của từng lựa chọn. Người con thứ đã không nhìn thấy trước hậu quả của
lối sống anh ta đã chọn; và khi hậu quả xảy ra, anh mới biết mình đã lựa chọn
không đúng. Vì không có nghề, nên anh phải chăn heo, là một nghề mà người
Do-Thái khinh thường. Chưa hết, vì quá đói nên anh ước ao được ăn những đồ heo
ăn, mà cũng chẳng ai cho. Danh dự của một con người giờ còn thua cả một con vật
nhơ bẩn.
(3) Tội lỗi và xám hối: Đau khổ cần thiết vì nó giúp con người
biết phân biệt phải trái; trong đau khổ, con người nhận ra nhu cầu phải ăn năn
xám hối. Người con thứ nhận ra mình đã không sống xứng đáng với địa vị làm con,
nên muốn xin trở nên như một người làm công để có cơm ăn cho khỏi chết đói. Và
anh ta mạnh dạn đứng lên ra về.
(4) Tội lỗi và tha thứ: Có một chi tiết nhỏ, nhưng nhiều người
đã nhận ra và viết về nó: Làm sao người cha biết khi nào con trở về mà chạy ra
đón con? Có người suy đóan: chắc ngày nào ông cũng ra đón vì thương con. Điều hợp
lý hơn có lẽ Chúa Giêsu muốn ám chỉ Thiên Chúa, vì chỉ có Thiên Chúa mới biết
những gì xảy ra trong tâm hồn con người. Ngài tha thứ mà chẳng đòi điều kiện
nào cả; cũng chẳng cần con kịp nói hết lời. Không những sẵn sàng tha thứ mọi tội
mà còn phục hồi quyền làm con qua việc mặc áo đẹp nhất, xỏ nhẫn, mang giầy, và
ăn mừng.
2.2/ Con người không thể hiểu được tình thương Thiên Chúa:
Tình thương quá tuyệt vời của người cha làm nhiều người bất mãn, trong đó có
người anh của người con thứ.
(1) Phản ứng của người anh cả: Khi biết lý do của buổi tiệc,
Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ, và cậu
được dịp để bày tỏ nỗi tức giận của mình:
– Kể công phục vụ: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ
cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con
dê con để con ăn mừng với bạn bè.”
– Từ chối không nhận em mình: “Còn thằng con của cha đó, sau
khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê
béo ăn mừng!”
(2) Phản ứng của người cha: Ông vẫn bênh vực người con thứ
và kiên nhẫn cắt nghĩa cho người con cả: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất
cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ,
vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta khó tha thứ cho kẻ thù và cầu nguyện cho người
xúc phạm; vì chúng ta không chịu xét mình để nhìn ra tình thương tha thứ và
cách cư xử của Thiên Chúa với chúng ta.
– Một khi chúng ta nhìn ra tình thương tha thứ của Thiên
Chúa và cách cư xử của Thiên Chúa, chúng ta sẽ dễ dàng tha thứ cho anh chị em
hơn; và nhận ra những gì họ xúc phạm đến chúng ta không thể so sánh với những
gì chúng ta đã xúc phạm đến Thiên Chúa.
– Sau cùng, tất cả chỉ là tình thương. Nếu chúng ta đã nhận
được tình thương từ Thiên Chúa, chúng ta cũng phải chia sẻ tình thương cho
nhau.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét